“Khi ở trong lò lửa chiến tranh, gần với cái chết nhất, người lính luôn khát vọng về hòa bình, khát vọng được sống,” nhà thơ Nguyễn Duy nói với BBC News Tiếng Việt.
“Khi về tới Sài Gòn, một thành phố đầy tắc kè, đi đâu cũng nghe tiếng tắc kè kêu, tôi nhớ đến đoàn quân đi xuyên Trường Sơn, toàn những thằng lính trẻ.”
“Nghe tiếng tắc kè kêu, tôi nhớ về những người lính không về đến Sài Gòn.”
Vào một buổi chiều nắng đẹp tháng Bảy 2019 ở Porto, Bồ Đào Nha, nhà thơ Nguyễn Duy đọc tặng khán thính giả BBC News Tiếng Việt bài thơ “Nghe tiếng tắc kè kêu trong thành phố” ông viết hồi năm 1978.
BBC News Tiếng Việt
– Trang thông tin nhanh nhạy, chính xác và bất thiên vị bằng tiếng Việt của BBC News, Tập đoàn truyền thông lớn nhất thế giới của Anh Quốc.
Đăng ký theo dõi kênh để luôn cập nhật những tin tức mới:
Mọi ý kiến góp ý hoặc đóng góp tin bài, video… Vui lòng để lại comment phía dưới video hoặc gửi về email: vietnamese@bbc.co.uk
Đừng quên theo dõi các kênh thông tin chính thức khác của BBC News Tiếng Việt:
– Website:
– Fanpage:
– Twitter:
#BBCNewsTiengViet #TinTucBBC
Nguồn: https://talentshunter.net
Xem thêm bài viết khác: https://talentshunter.net/giai-tri
Thơ hay..rất hay
Nghe lần nào cũng khóc. Khóc giống như nghe «Một mai giã từ vũ khí» của Nhật Ngân, hoặc nghe «Mùa xuân đầu tiên» của Văn Cao. .., hoặc đọc «Nỗi buồn chiến tranh»… của.. (sorry quên tên tác giả… Haiz. how can!)
Đám phản động này gáy nhiều tiếng thế nhờ
Cám ơn anh Nguyễn Duy
Giờ tắc kè bên Cali và đám tắc kè con ở SG vẫn kêu ầm ầm ra đó. Nên phơi khô ngâm rượu hết.
Thang nha tho la cach goi cua linh gia chung toi
Hay lắm nhà thơ ơi!
Thật cảm động.!
Tắc kè,tắc kè, tiếng kêu não ruột
Tao đang vác súng thì làm sao ( nắc nè .nắc nè)😁
Luc truoc toi ratham mo ong .nhung tu khi ong nhuc ma huong hon chi vo thi sau thi toi coj ong nhu loai tro co
Tuyệt hay
hoà bình đâu Phải dùng chiến tranh để giải phóng sao không thực hiện hiệp định liên hiệp quốc có phải chỉ Vì ngai vàng mà giải phóng,, toàn là nước mắt cá sấu
Cộng sản Việt Nam bây giờ toàn dân căm thù dùi
👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍
Tao lao qua bo oi
1thoi an va bom b52..va nhieu nguoi da mat xac…trong do co bac ruot toi.
Sau khi chie^n' thang', Bắc kì! Bắc kì! Tắc kè ! Tắc kè "giải phóng" miền Nam, thì….sao ?
Tắc kè ke^u: Rước vào ! Rước (giặc) vào !
… –> 10 năm sau, tắc kè kêu:
Khốn rồi ! Khốn rồi !
–> nhiều năm sau, tắc kè kêu:
Mất nhà ! Mất nhà !
Mất vườn ! Mất vườn !
—> Bây giờ 2020, tắc kè trở về Hà nội và thều thào
Khói mù ! Khói mù !
Lú rồi ! Lú rồi !
Phúc lè ! Phúc lè (lưỡi)
–> Năm 20??, tắc kè sẽ hấp hối:
Hối rồi ! Hối rồi !
xuống mồ ! xuống mồ !
Đối với nhân dân Việt-nam ( ngoại trừ những loài kí sinh , cơ hội ăn bám) đang tự hỏi :
Lúc nào ? Lúc nào ?
Thơ của Nguyễn Duy thật sâu lắng . Nghe ông đọc mà bật khóc !
Dân tộc 3/ lai căng thì mãi mãi là dân 3/ lai căng?
👏👏👏👏👏👏💘💯💯💯💓💓💓💛💛💛
Đem voi dầy mả tổ
Sau ngày 30 tháng tư tôi nhìn thấy " Một đàn bò vào thành phố" Vào, Vơ, Vét, Về. Nếu bọn xâm lăng VC chết bờ, chết bụi hết thì đất nước mình đâu có thê thảm như bây giờ.
Bài thơ rất hay
Nói thật nha : Ôm súng vì tiền thì thì ngậm mồm thúi lại. Tôi nói thật , tôi khinh Bỉ lắm đó.
Thơ của ông không đểu giống thơ thằng Tổ Hữu
Sắp về sắp về sắp về. Có nghĩa là chưa về, về đâu? Về nhà. Nhà nào? Đất nước độc lập, nhưng chưa. Sắp về sắp về sắp về… có người tưởng đã về nhưng không phải, ngay cả nhà thơ người còn sống sau cuộc chiến vẫn day dứt, day dứt và nuối tiếc những người lính đã hy sinh trong chiến tranh, chiến tranh vô nghĩa, đến tuổi xế chiều vẫn đọc mãi câu thơ " sắp về sắp về sắp về " và cũng vì ngỡ như con tắc kè đổi mầu tưởng rằng mình ẩn nấp , trốn tránh được sự thật đau thương bằng niềm vui chiến thắng nhưng cuối cùng vẫn đau đáu tự hỏi rằng cuộc chiến ấy khiến ông đi về đâu? … Sắp về sắp về, sớm thôi.
Tai sau ong goi la thằng lính ! Vay may nguoi linh do goi ong la thang gi ?
Tổ quốc mãi nhớ sự hy sinh của các anh!
nguong mo nha tho. nhung đung tra loi phong van BBC NHE!
Cảm ơn , bác Duy và các đồng đội của bác.
Chú làm thơ hay quá
Khát vọng hoà bình bị giết chết bởi sự ức hiếp quần chúng, gây nên sự căm phẫn tột độ
Thơ Trạch Gầm, THÁNG TƯ…NGỒI NHỚ MỘT NGÀY
Ta có một ngày…một ngày ngồi khóc
Ta có một ngày gãy đổ ước mơ
Mười năm lính tưởng đâu đà sỏi đá
Ai có ngờ lại ngồi khóc như mưa
Thằng thượng sĩ mười mấy năm gian khổ
Kê súng vào đầu chỉ chưởi một câu
Đời nhà binh sao tình như nhà thổ
Thẩm Quyền ơi giờ Người ở nơi đâu ?!!
Thân lính trận, nhận lịnh gì không nhận
Nhận lịnh đầu hàng….rời rã tai ương
Hồn chinh chiến chỉ còn trơ thân xác
Thân xác không hồn…điếng ngắt cô đơn
Con phố quận quen từng ô da thịt
Nơi tựa lưng, cười, mỗi lúc quay về
Giờ lạnh căm…bỏ đi như người lạ
Không một lời…dù uất hận tái tê
Móc túi từng thằng, chia đều từng đứa
Thôi tan hàng… lại cố gắng mới đau
Cố gắng nhìn nhau mắt mờ nước mắt
Sừng sững đất trời….có cảnh này sao !
Thôi chia tay, mà về đâu đã chứ
Mất hết cả rồi…mất dễ như chơi
Lịch sử sang trang…sang trang lịch sử
Mất cả vinh quang, mất cả ngậm ngùi
Thơ Trạch Gầm, Ráng chịu
Với Quê Hương, ta một đời ráng chịu
Người thương ta rồi… cũng ráng chịu theo
Lỡ yêu lính năm vài tuần … níu kéo
Chụp giựt không bằng mà vẫn cứ yêu
Về được vài ngày rồi ta biến mất
Nỗi lo âu choàng kín cả sân trường
Trang cáo phó bạn ta bao đứa chết
Tập nguyện cầu… người học cách yêu đương
Ta vào lính, bài học đầu, ráng chịu
Cứ thi hành, muốn khiếu nại, làm sau
Mỗi một mạng…đổi được vài ba phút
Chiến trường đau, ngập lút, lút cả đầu
Cứ ráng chịu. Tin có ngày mai đẹp
Bỏ nụ cười người vào túi rong chơi
Ta xin cả những gì người thua thiệt…
…đốt từng trang. Thắp sáng lại cuộc đời
Trang nhật ký người lại thêm nước mắt
Ráng chịu te tua, ráng chịu tận cùng
Bọn ta sống, sao Quê Hương lại mất
Xót xa nầy… còn ráng chịu nổi không
Cắn rướm môi, người nhìn ta chết sửng
Tuổi ba mươi mà lịm thế nầy sao
Bọn ta đổi bao hành trình bằng máu
Lại mất sạch rồi, mất dễ vầy sao?!!
Người còn muốn… cùng ta ráng chịu
Lại đạp đau thương, lại kiếm thanh bình
Người đã lỡ rồi làm người yêu lính
Ta đã lỡ rồi…Mang nợ đao binh
Trạch Gầm
Nhà thơ vẫn cùng những bài thơ đi cùng năm tháng gợi nhớ thời bom lửa đầy hào sảng Thanks
Không có những người chiến binh CS ,thì hôm nay đã không có độc lập bình yên của đất nước VN và sự phát triển của VN
LINH MOT DANH TU RAT CAO CA….QUEN THAN VI SU AN BINH CUA TO QUOC DONG BAO…….